Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

Bỏ trốn mất dạng: một tuổi thái tử phi chương 18

Chương 18 : Hoàng đế vs thái tử điện hạ

  Không muốn không muốn a, ta không muốn kết hôn a!!! Lâm Hiểu Bạch trong lòng hò hét đồng thời giơ tay nhỏ bé lên đánh vào bả vai đơn bạc của Trường Lan Già La, đáng tiếc khí lực của cô cùng con kiến nhỏ đồng dạng, đập vào trên người Trường Lan Già La thì cũng giống như đập vào bông.
  Thấy Lâm Hiểu Bạch biểu tình giãy dụa như vậy, Trường Lan Già La vốn lạnh nhạt đối với cuộc hôn nhân này bỗng nhiên cảm giác được bắt đầu thú vị. Hắn chưa từng thấy qua một đứa bé một tuổi có biểu hiện như vậy, trước kia thời điểm tam đệ một tuổi cả ngày đều ghé vào trong lòng Thu phi ngủ, cả ngày trừ bỏ ăn cũng chỉ là ngủ, khi bị trêu đùa cũng chỉ trợn tròn mắt liếc hắn một cái  sau đó khép mắt lại tiếp tục ngủ, nào có giống như đứa bé này bò qua bò lại trong hoàng cung lớn như vậy, làm hại cả hoàng cung đều náo loạn.
  Tại thời điểm hắn ôm Lâm Hiểu Bạch thì một thái giám đang tìm kiếm nhìn thấy một màn này, hắn kích động hướng về những người còn đang tìm kiếm phía xa hô lên :"Tìm được rồi! Tìm được rồi! Thái tử điện hạ tìm được thái tử phi! Trời ạ, thật sự là thiên ý, là thiên ý a! Thái tử điện hạ tìm được thái tử phi rồi!"
  Tất cả mọi người đều biết, thanh âm của thái giám bén nhọn mà vang dội, bị họ hô như vậy thì lập tức là có thể truyền khắp hoàng cung.
  Lâm Hiểu Bạch biết lần này là thật chứ không phải trò đùa, xem ra hôn nhân này đích thị không kết không thể, nghĩ đến đây cô tuyệt vọng ghé vào trên người Trường Lan Già La dứt khoát không nhúc nhích, người bên ngoài nhìn đến giống như là cô đang say mê cúi người dựa vào trong lòng hắn.
  Khi hoàng đế chạy đến nhìn thấy một màn này không hiểu vì cái gì trên mặt có một tia không vui, hắn tiến lên vài bước đoạt lấy Lâm Hiểu Bạch trong lòng Trường Lan Già La xem xét trên dưới có bị thương hay không, khi phát hiện chỉ là dính chút bùn cũng không có trở ngại gì khác thì mới thở phào nhẹ nhõm.
  "Sao con lại ở đây?" Tia không vui trên mặt cũng không biến mất, hoàng đế nhìn thái tử do chính mình tự lập hạ, thế nhưng thanh âm cũng không nhu hòa giống như lúc đối với Lâm Hiểu Bạch :"Nơi này cũng không phải  chỗ mà một thái tử nên đến."
  "Nhi thần biết tội" Trường Lan Già La biết được phụ hoàng của mình không thích người khác phản bác, cho dù là có lí do cũng không thể làm trò biện minh ở trước mặt hắn, nếu không sẽ càng làm cho hắn tức giận thêm.
 "Là Âm Âm tìm được ngươi, vẫn là ngươi tìm được Âm Âm?" Thấy hắn trực tiếp nhận tội, thanh âm hoàng đế hơi có chút hòa hoãn, dù sao cũng là cốt nhục của mình, cũng không thể quá mức hung hăng.
  Trường Lan Già La đáp trả một đáp án để cho hắn vừa lòng :"Nhi thần khi đi ngang qua nơi này vừa lúc gặp được nàng"
  "Thật không, vậy quả thật là.....trùng hợp." Hoàng đế một bên nói một bên dùng tay mình chà lau tro bụi cùng bùn trên mặt Lâm Hiểu Bạch. Một thái giám bên cạnh lập tức nịnh nọt ứng một câu:"Bệ hạ, đây thật sự là duyên phận, xem ra thái tử điện hạ cùng thái tử phi quả nhiên là trời sinh một đôi, trai tài gái sắc."
  Trời sinh một đôi........Trai tài gái sắc........
  Hoàng đế nhăn mày càng ngày càng chặt, tuy rằng là hắn chỉ hôn Âm Âm cho Trường Lan Già La, nhưng mà người cùng nàng quen thuộc nhất chính là hắn a, như thế nào cũng không phải là tiểu quỷ này (tác giả mồ hôi lạnh: tiểu quỷ này là thân nhi tử của ngài.....)
  Bất mãn thì bất mãn, hôn sự đã sớm chỉ định, hôm nay thành thân cũng là chính hắn mở kim khẩu, tự nhiên không thể đổi ý. Cho nên hôn lễ vẫn là tiếp tục tiến hành đúng hạn.

2 nhận xét:

  1. á á á, bộ này ta thích >.< nhưng sao đọc đến khúc này muốn cho ông hoàng đế với bé Âm Âm là 1 cặp ah, ta biến thái quá *che mặt xấu hổ*
    thank bạn edit nhiều *hun hun*
    chưa ai lấy thì ta lấy nhé , tem

    Trả lờiXóa
  2. chi oi dung ngung bo truyen nay ma chi em rat thich bo nay ! va loi van cua chi nua nen mong chi dung ngung nha em luon ung ho chi ma ! cho du mot thang mot chuong cung duoc nha chi

    Trả lờiXóa