Thứ Ba, 14 tháng 2, 2012

Hủ nữ 1

Chương 1 : Thằng nhóc, đấu với ta?

 Sáng sớm khắp nơi trong sân trường tản mát ra một bầu không khí đọc sách yên tĩnh cùng hài hòa, trên sân thể dục tản ra hương cỏ xanh, hai hàng cây xanh được cắt tỉa gọn gàng phảng phất ra một sức hấp dẫn độc đáo, tất cả đều hài hòa như thế!. Hai nữ sinh đang đọc sách trong sân trường nhỏ giọng thảo luận, "Các cậu nghe nói chưa? Chủ nhiệm lớp Cao 1-8 lại bị chuyển đi rồi, đây đã là người thứ ba trong năm nay! Cũng không biết lão sư nào đáng thương như vậy bị phân đến lớp Cao 1-8!"
"Ai bảo học sinh lớp Cao 1-8 đều là gia đình có bối cảnh và thế lực kia chứ? Các lão sư bình thường ai dám trêu vào đâu! Quên đi, dù sao cũng là chuyện không liên quan đến chúng ta" hai học sinh đi xa dần.
  Lam Tịch mang đôi mắt gấu mèo thật to đi trong khuôn viên trường, trong đầu vẫn còn dư vị tình cảnh xem trong GV ngày hôm qua, trời ạ tên thụ kia lớn lên cũng quá có lỗi với người xem đi, mất công cô còn tốn tiền giá cao tìm mua DVD chính hãng, bất quá không nói đến âm thanh kia thật tuyệt vời mà!

Chịu đựng đến gần ba giờ sáng rốt cuộc cô mới xem xong một loạt phim! Chỉ cảm thấy mới vừa nằm ở trên giường thì đồng hồ báo thức tự động reo lên, ai...thật là muốn ngủ thêm một chút mà!
Lam Tịch ngáp một cái thật to! Ánh mắt tùy ý hướng bên cạnh nhìn lại, bỗng nhiên bị đứng hình! Trên thảm cỏ trong sân trường có một thiếu ngậm trong miệng một cọng cỏ đang dựa vào một thân cây lớn nhắm mắt nghỉ ngơi, sống mũi cao thẳng, lông mày mười phần anh khí, đôi môi tươi đẹp, thế nhưng tản ra chết tiệt gợi cảm. Trời ạ! hiện giờ chất lượng học sinh trung học đều tốt như vậy hay sao?
Ánh mắt Lam Tịch lập tức phát ra ánh sáng, hướng tới chỗ thiếu niên đi qua!. Hình như nghe được tiếng bước chân nên thiếu niên mở mắt, trong ánh mắt màu hổ phách hiện lên vẻ phòng bị, đôi mày lập tức dựng thẳng  lên, trong ánh mắt lóe ra tia không vui, hình như đang trách cứ cô quấy nhiễu mộng đẹp của chính mình!
"Này, vị bạn học này ở lớp nào?" Lam Tịch Tự nhận là tỏ ra vẻ tươi cười thân thiết
"Cô là ai? Liên quan gì đến cô?" Liếc mắt  xem thường một cái!
Thằng nhóc này cũng quá có cá tính đi! Lam Tịch nhướng mày đối với nam sinh trước mắt này càng thêm hứng thú! "Nhưng mà đã sắp đến giờ học!" Cô hứng thú hỏi tiếp.
"Liên quan gì đến tôi, dù sao bất luận là giáo sư nào đến cũng sẽ không ở trong lớp của chúng tôi được thời gian lâu! Ha ha, nghe nói hôm nay sẽ có một vị lão sư mới đến, hình như trong lớp đã bắt đầu chuẩn bị tốt nghi thức hoan nghênh thì phải!" Trong giọng nói của cậu ta lộ ra vẻ đầy châm chọc!
"Cậu là học sinh lớp Cao 1-8" Lam Tịch liền khẳng định thân phận cậu thiếu niên này. Khiêu khích a! trắng trợn khiêu khích.
"Cô thật sự không biết tôi?" Trì Thần có chút bất ngờ, trong trường học này ai đều không biết cậu là một Hỗn Thế Ma Vương a! Vậy mà cô gái trước mắt này không sợ hãi lại còn chủ động bắt chuyện với cậu ta, quả là một việc thú vị mà, nghĩ đến đây bên môi cậu ta gợi lên một tia mỉm cười! "Tôi là Trì Thần..."
"À....tôi biết cậu!" Lam Tịch bừng tỉnh đại ngộ, nguyên lai cậu ta chính là Trì Thần tiếng xấu lang xa, nghe nói gia đình có bối cảnh xã hội đen, hơn nữa thường xuyên ở trong lớp quấy rối, đứng đầu trong các cuộc nổi loạn, ba lão sư trước chính là bị đuổi đi như vậy! Lúc Lam Tịch tiếp quản lớp học này thầy hiệu trưởng có nói qua nhất định phải chú ý đến tên Trì Thần này, cậu ta cũng không phải là người dễ đối phó đâu!
Cứ nghĩ đến tên Trì Thần nghịch ngợm hay gây sự lại thích gây rối và ăn chơi trát táng này là loại thiếu niên mập mạp hay bưu hãn cơ chứ, không nghĩ đến lại là hình ảnh yếu ớt và nhỏ bé như vậy! Chà chà...thật sự là mở rộng tầm mắt nha!
"Tôi đang định đi lớp Cao 1-8, có thể phiền cậu dẫn đường không?" Lam Tịch chẳng những không có chút lo lắng ngược lại có một loại cảm giác hưng phấn!
"Được! Tôi cũng muốn nhìn xem lão sư mới đến là bộ dạng gì!" Trì Thần đứng lên, thân cao một mét tám ở trong sân trường lại càng gây chú ý. Nếu cởi sạch nửa thân trên chắc hẳn là sẽ làm cho mọi người la hét chói tai nhỉ, Lam Tịch nghĩ.
"Đúng rồi, nghe nói lão sư mới đến tuổi còn rất trẻ, chút nữa nếu khóc thì làm sao bây giờ!" Trì Thần cười xấu xa, trong thanh âm có chút chờ mong.
Lam Tịch vẻ mặt thoáng run rẩy, quả nhiên là nghé con mới sinh không sợ hổ a, khá can đảm nhỉ!
"Chắc là sẽ không đâu!" Chỉ cần các cậu không khóc là tốt rồi, Lam Tịch tự nuốt xuống nửa câu còn lại.
"Ha ha , thật chờ mong mà!"
"Tôi cũng rất chờ mong!" Thanh âm Lam Tịch có chút cổ quái.
Lớp Cao 1-8, Lam Tịch vừa mới đi tới  nhìn xuyên qua cửa thủy tinh thì thấy tất cả đã vào chỗ ngồi, Lam Tịch liếc mắt nhìn thấy trên mặt đất có một ít nước bẩn.
"Trì Thần, chúng ta đi vào thôi" Lam Tịch mỉm cười nói.
"Được"
Lam Tịch đẩy cửa ra, động tác đầu tiên dĩ nhiên là lui nhanh về phía sau một bước. Trì Thần hoàn toàn không để ý đến hành động mờ ám của cô, mới vừa bước vào trong phòng học, chợt nghe thấy...phanh....ba.....trong lòng thầm nói không ổn, nhưng mà chưa kịp phản ứng thì nghe: ào....một cái thùng màu hồng nhạt trên cửa trút nước xuống ào ào, đều đổ hết lên người cậu ta!
A...........các học sinh hoàn toàn lặng im nhìn Trì Thần, sao lại như thế? Cậu ta sao lại tiến vào trước?
"Các cậu đang làm cái gì hả!" Trì Thần cắn răng gằn nói từng lời, trong phòng hơi nước lạnh lẻo, Trì Thần chỉ cảm thấy tai mũi mắt đều ướt nước, hung hăng rùng mình một cái, mái tóc tạo hình đẹp trai cũng bị tưới thành ướt sủng, quần áo chặt chẽ dán ở trên người. Lam Tịch mở to mắt nhìn, chậc chậc sáu múi cơ bụng trong truyền thuyết nha. Lúc này Lam Tịch mới chậm rãi đi vào bên trong, toàn bộ học sinh trong ban lặng ngắt như tờ.
"Tôi là Lam Tịch, từ hôm nay trở đi chính là chủ nhiệm lớp Cao 1-8, các bạn có việc gì có thể đến tìm tôi. À đúng rồi, lúc nãy cùng bạn học Trì Thần nói chuyện phiếm cậu ấy có nói các bạn sẽ có một nghi thức hoan nghênh long trọng, không nghĩ đến không có sáng kiến như vậy! Bất quá lão sư cũng đã cảm nhận được tấm lòng của các bạn, bây giờ xin mời bạn học Trì Thần trở về chỗ ngồi của mình!" Lam Tịch một bộ dạng tâm tình vô cùng tốt.
"Lam Tịch........cô gài tôi.........." Trì Thần phát ra thái độ thù địch, toàn bộ cơ mặt hơi có phần kích động, trước mặt toàn bộ bạn học trong lớp bị mất mặt như vậy về sau làm sao có thể làm người đây.
"Này nhóc, đấu với tôi cũng không phải là một lựa chọn sáng suốt đâu!" Lam Tịch vênh vang đắc ý nói!
Trì Thần khóe mắt co giật, hung hăng trừng  mắt Lam Tịch định phát hỏa, nhưng hình như đột nhiên ý thức được điều gì! "Được lắm, cô đã là chủ nhiệm lớp của chúng tôi, như vậy hoan nghênh cô, tôi sẽ phải nhìn cô từ cười đến khóc, phải cố lên nha!"
Nói xong đi về chỗ ngồi của cậu ta ở dãy cuối cùng, trong hình dáng dường như còn có thể nhìn ra bộ dạng tức giận của cậu ta, Lam Tịch nhíu mày, cô không hiểu được Trì Thần vì sao đột nhiên lại nhượng bộ?. Đến khi ngồi trên ghế sắc mặt Lam Tịch liền thay đổi, hình như có thứ gì đó dính dính vào quần của mình, để chứng minh ý tưởng của mình cô muốn đứng dậy nhưng thế nào cũng không đứng dậy được. Không thể nào, là keo dính cường lực!. Toàn bộ học sinh trong lớp giống như biết được khó khăn của cô đều lộ ra ánh mắt khiêu khích, Lam Tịch rõ ràng nhìn thấy Trì Thần ngồi ở dãy cuối cùng khóe môi dường như gợi lên một độ cong xinh đẹp. Lam Tịch đột nhiên đứng dậy, trên quần truyền ra một tiếng.....xoẹt......mông quần liền mất một mảnh, nghe tiếng như thế rất nhiều nữ sinh trong phòng học nhắm hai mắt lại. Ngược lại Lam Tịch không chút hoang mang đem áo khoác cởi ra cột vào trên lưng. Quay đầu nhìn lại cái ghế dựa kia cùng một mảnh vải quần trên đó, đột nhiên nổi lên cơn tức, may mắn là mình chứ nếu là những nữ lão sư khác tinh thần không kiên định chỉ sợ đời này xấu hổ đến nổi không làm giáo sư nữa, bọn họ làm như vậy thật sự là rất quá đáng!.
Lam Tịch thu hồi tươi cười, nhìn xung quanh bốn phía, nhất thời lặng ngắt như tờ. Toàn bộ học sinh trong lớp nghĩ đến vô số phản ứng của lão sư mới, khóc, bất lực, yếu đuối, mắng to, tìm phụ huynh....nhưng lại thật không ngờ tới cô lại phản ứng thế này, giờ phút này ngay cả Trì Thần cũng có chút luống cuống. Rốt cuộc cũng chỉ là đứa trẻ mười lăm tuổi lần đầu gặp hành động kỳ lạ của một lão sư, cậu ta cũng thật sự đau đầu.
Lam Tịch cười, sau đó cô nâng chân lên đạp vào cái ghế kia một cái thật mạnh. Bị một áp lực mạnh mẽ đánh trúng, cái ghế nháy mắt bị bể thành hai nửa rơi trên mặt đất.
"A.........." các học sinh kinh hãi, cái ghế đó chính là bằng gỗ thật a, vậy mà một đạp đã bể đôi, lão sư này thực lực cũng quá khủng bố đi!.
Lam Tịch vừa lòng nhìn thấy phản ứng của mọi người, đúng vậy, cô chính là bậc thầy taekwondo, cô nhìn khắp phòng học sau đó hắng giọng:" Tôi vốn dĩ chỉ nghĩ đến các bạn bất quá là bướng bỉnh hơn những bạn học khác một chút, không nghĩ đến các bạn tuổi còn nhỏ thế nhưng cả ngày không có đặt tâm tư trên lớp, nếu đã như thế vậy như các bạn mong muốn, từ giờ trở đi các bạn tự do, có thể không cần đi học, có thể đi chỗ nào các bạn muốn nhưng không thể ra khỏi khuôn viên trường, không được ảnh hưởng đến những bạn học lớp khác cũng không được quay về lớp! Bây giờ tôi tuyên bố các bạn tan học, hoàn toàn tan học!."
"A, vạn tuế........"
"Ha ha , chúng ta thắng"
"Thật tốt quá"
Toàn bộ phòng học đều là thanh âm hoan hô, nhưng mà Trì Thần nhăn mày càng ngày càng chặt. Lam Tịch nhìn thật sâu các học sinh xong thì không nói gì nữa mà xoay người hướng văn phòng đi đến. Giờ này đúng là thời gian lên lớp trong văn phòng cũng không có nhiều lão sư lắm, Lam Tịch từ ngăn kéo lấy ra một quyển sách đam mỹ liền xem say sưa. Qua một hồi có một thanh âm trầm thấp vang vọng trong phòng :"Lam Tịch, cô đang làm gì? Cô có biết học sinh lớp Cao 1-8 đang làm gì không?"
Lam Tịch ngẩng đầu thì ra là chủ nhiệm giáo vụ. Nếu nói vẻ đẹp của Trì Thần là thiếu niên gợi cảm, như vậy chủ nhiệm giáo vụ Lãnh Tư Khải tuyệt đối là đàn ông trong đàn ông, đan ông tinh khiết. Một thân đồ thể thao màu đen, kính mắt gọng đen, khuôn mặt cứng rắn, tóc tai không chải chuốt. Giờ phút này đang nhìn Lam Tịch trong ánh mắt phun ra tia lửa.
"À, tôi cũng không có làm gì cả, không phải hiệu trưởng nói tôi có thể quản toàn bộ lớp Cao 1-8 hay sao? Hiện tại chẳng qua là cho bọn họ tan học trước thôi mà!" Lam Tịch trái lại nhẹ nhàng nói.
"Tan học, cô nói xem ra quá dễ dàng, nhiều học sinh chơi đùa ở trong sân trường như vậy, làm phá hỏng không khí học tập, quả thực là làm loạn tinh thần mọi người" Lãnh Tư Khải không chút buông tha cô.
"Nếu như anh có dị nghị gì đối với quyết định của tôi, phiền anh đi tìm hiệu trưởng nói được không? Tôi bây giờ thật sự bề bộn nhiều việc!" Đúng vậy, vội muốn chết, còn chưa có xem xong đoạn tiểu thuyết kia đâu?
Lãnh Tư Khải hừ một tiếng vừa định nói chuyện, lúc này đột nhiên vọt vào văn phòng một người.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét